Tin nóng

| HỘI AN - CHÂN LANG THANG MIỀN TRUNG, LÒNG MỘNG MƠ HÀ NỘI |


20-10-2020

Đã từng nghe nhiều câu chuyện về nơi ấy, nhưng chỉ qua lời kể của người đi xa. Đã từng trông ngắm diện mạo phố cổ phương Nam, nhưng chỉ qua thước phim tấm ảnh. Để rồi hôm nay, chúng tôi đặt chân tới Hội An - thị xã cổ kính và đáng yêu nằm nghiêng nghiêng bên sóng nước Thu Bồn.

***

Đã từng nghe nhiều câu chuyện về nơi ấy, nhưng chỉ qua lời kể của người đi xa.

Đã từng trông ngắm diện mạo phố cổ phương Nam, nhưng chỉ qua thước phim tấm ảnh.

Để rồi hôm nay, chúng tôi đặt chân tới Hội An - thị xã cổ kính và đáng yêu nằm nghiêng nghiêng bên sóng nước Thu Bồn. Một buổi tối mùa đông. Nhưng ở phương Nam, tiết trời còn ấm áp –  cái thời tiết giữa tháng Một vốn thân quen với cư dân phố cổ bỗng khiến chúng tôi lòng đầy bỡ ngỡ. Hội An đón kẻ lữ hành từ xứ lạnh xa xôi bằng cái ôm thật chặt, nồng ấm xiết bao.

Tưởng chỉ vậy thôi, có ai ngờ: ở nơi cách xa phố Quang Trung – đường Nguyễn Du hàng ngàn dặm ấy, chúng tôi lại có duyên hội ngộ với thứ mùi hương của một loài hoa – quen thật đấy, cớ sao lạ lùng ghê: hương hoa sữa nhẹ thoảng từ những ngọn hoa trắng muốt li ti trên từng tán lá xanh hai bên đường. Hà Nội! Là Hà Nội đây mà! Hà Nội trong tim chúng tôi, để dù đang đứng chơ vơ giữa đất trời Nam Trung Bộ, vẫn thấy hình dung của thủ đô hoa lệ hiển hiện trong từng giác quan.

Hội An có lẽ đẹp nhất về đêm. Cũng chính là lúc chúng tôi xác ba lô, cầm máy ảnh và mải miết băng qua những nẻo đường phố cổ. Những dãy nhà hai bên đường. Những biển hiệu mộc mạc. Cách bài trí trong mỗi cửa hàng. Những hàng dài đèn lồng lung linh sắc màu. Cả cách giao tiếp của những người bán hàng nơi đây. Tấp nập những du khách đến từ nhiều nơi trên thế giới. Họ đến vì yêu màu sắc của từng góc phố cổ, đến vì từng câu chuyện lãng mạn bên sóng nước miền Trung. Và rồi, sẽ trở về với Hội An còn mãi trong tim.

Ghé lại một quán cafe bên sông Thu Bồn sau những phút chạy ngang dọc – tưởng như lạc lối - trên những cung đường Hội An, cảm thấy lòng mình bình yên đến lạ. Gọi đôi ba cốc cafe, châm vài điếu thuốc, lắng nghe những bản nhạc dịu êm phát ra từ bộ loa hoài cổ, liệu ai dám nói rằng đó chẳng phải sự bình yên? Lại lôi ra cuốn sổ tay đã bạc màu mưa nắng, cầm cây bút trên tay và hí hoáy viết mấy dòng cảm nhận. Bút đặt xuống, sổ gấp vào, cũng là lúc đồ uống đã sẵn sàng để ta thưởng ngắm thú vui đời thường.

Bất giác nhận ra, dù đem tới cảm giác về Hà Nội, phố cổ Hội An vẫn luôn là riêng nó. Một không gian cổ kính pha chút màu sắc hiện đại. Chỉ là chút hiện đại thôi, vì màu hoài cổ nơi đây còn đậm đà lắm. Giữa dòng người xuôi ngược, chúng tôi vẫn cảm nhận được một khoảng lặng riêng, rất riêng. Một khoảng lặng trầm tư, mặc kệ những tẹp nhẹp xô bồ của cuộc sống hiện đại.

Phải rồi, đến Hội An là để gói chút bình yên làm hành trang cho Hà Nội ngày trở về.

Thực hiện: Hùng Lê (HPT - CLB Truyền thông Khoa Ngữ văn)

VideoAnh Triết

Post by: Vu Nguyen HNUE
20-10-2020