Sáng tác

Thành phố mình ở...


13-10-2020
Tác giả: Triệu Thị Minh Thanh - SV CLCK65

Mình thích gọi thành phố mình ở là thị xã hơn. Những ngày còn nhỏ đã quen với cách gọi thân thuộc ấy. Nhưng rồi mình cũng quen, trong dòng chảy cuộc sống với những thay đổi không ngừng, thành phố mình ở cũng cần đổi thay.

Thành phố mình ở, mỗi ngày lại lớn thêm, và cũng khoác lên mình những chiếc áo mới. Thành phố rộng hơn những ngày xưa, đường phố rộng lớn hơn và những cột đèn đường nhiều và sáng hơn ngày trước. Chúng mình lớn dần, thành phố cũng lớn lên.

Thành phố mình ở, như bao thành phố khác. Cũng có những chốn hào nhoáng, xa hoa, đèn điện lấp lánh ánh vàng. Cũng có những ngõ nhỏ đìu hiu, những xóm nghèo chật chội, những nỗi lo hằn lại trên những mặt người. Thành phố mình ở có những người ngày ngày ngược xuôi, tất tả với những ước ao, khao khát, chờ đợi. Có những người bình lặng, chầm chậm bước theo những nhịp vội vàng.

Thành phố mình ở có những đường mình quen, những phố mình thân, những ngõ mình đi về mỗi tối. Và cũng có những con đường xa lạ, những phố phường không quen, những lối về mình chưa từng biết đến. Thành phố mình ở bé nhỏ, mà cũng rộng lớn biết bao nhiêu.

Thành phố mình ở có những góc bình yên, nơi trẻ con, người già đợi quán bánh cuốn sáng, nơi mẹ dắt con đi qua những ngã ba đường, nơi mình nhiều khi không yêu, muốn chối bỏ, nhưng lại là nơi duy nhất để quay về. Thành phố mình ở cũng có những chốn chẳng bình yên. Những ồn ào, đổ vỡ, những nước mắt, nỗi đau, những sóng ngầm trong lòng hồ tĩnh lặng. Những bình yên khẽ nép bên ồn ào.

Nhưng thành phố mình ở có điều khác bao thành phố ngoài kia. Có người mình thương, có người mình yêu, có những người mình chờ đợi. Và sẽ đợi chờ mình... Thành phố mình ở đơn sơ mà ấm áp, có những vòng tay, luôn sẵn để ôm mình.

Thành phố này mình chỉ ở thôi. Mình không sinh ra và có thể cũng chẳng chết đi, nơi này. Thành phố trong lòng mình có lẽ giống quê hương. Nhưng mình biết, mình không có quê hương nào cả. Và thường phải nghĩ rằng :”Những người không có quê hương, sẽ không đau nỗi tha phương”...

Thành phố mình ở, chỉ là nơi mình ở...

Post by: Vu Nguyen HNUE
13-10-2020