Tin nóng

Kính cẩn nghiêng mình tiễn biệt thầy Đinh Văn Thiện


20-10-2020

Thầy Đinh Văn Thiện, giảng viên Bộ môn Ngôn ngữ, nguyên Phó Bí thư Đảng ủy, Phó Trưởng Khoa Ngữ văn - ĐHSP HN, sau một cơn đau tim đột ngột, đã từ trần hồi 14h33 ngày 17 tháng 12 năm 2018, tức ngày 11 tháng 11 năm Mậu Tuất, hưởng thọ 72 tuổi.
Khoảng trống thầy để lại trong lòng người thân, họ hàng, bạn bè, đồng nghiệp, các thế hệ học trò như không thể lấp đầy.

Đâu đây trên giảng đường, ngoài hành lang, trong phòng họp, trên sân khấu Khoa Ngữ văn, sân khấu ĐHSP HN... dường như vẫn thấp thoáng một dáng người trên bục giảng, một bóng phong cầm, một người lĩnh xướng, vang một giọng ca Chiếc khăn Piêu say lòng, ấm một lời căn dặn, động viên ân cần, sáng một nụ cười hồn hậu...
Những trang sách còn dang dở, những dự định không thành... đành hẹn thầy ở Cõi Ngàn Mây Trắng...

Một bông cúc trắng tiễn đưa... Một ảnh hình trong tâm tưởng...

Những lời tiễn biệt chân tình, xúc động của thầy Phùng Ngọc Kiếm, thầy Nguyễn Bình Sơn, cô Đinh Thị Khang, bạn Lê Nga... nói hộ bao người...

NHỚ BẠN, THIỆN ƠI!

Chuyến đi của đội thanh niên xung kích trù tính chửa xong; 
mà bạn đã vội mây trời bay về với vô cùng vô tận; 
dẫu vẫn biết những "vô thường", biết bạn yếu đau, biết là số phận; 
nhưng vẫn quá ngỡ ngàng, quá đột ngột Thiện ơi
Nỗi đau này chẳng thể bao giờ vơi; 
nỗi mất bạn – chiều nay đã trở thành vĩnh viễn;
liệu có thực gặp nhau ở nơi Niết Bàn, Tiên cảnh?; 
chắc chắn là hôm nay gia đình, bè bạn, người thân mất bạn rồi
Bạn nằm như ngủ thôi mà âm dương đã hai ngả chia đôi;
thoáng chốc nhịp tim dừng… bạn đã thuộc về những người thiên cổ;
dẫu có mặt ở đây hay không, bao bạn bè từ những ngày nảo ngày nào mới, cũ;
xót đau nhớ tiếc thương bạn khôn nguôi
Lại hiện về bao quãng mình cùng sống, cùng sẻ chia… từ quá khứ xa xôi; 
những đại hội lớp, đại hội Đoàn, những lần coi thi, những đêm văn nghệ…; 
bạn đi rồi, sao hình ảnh bạn vẫn rõ rành đến thế; 
say cây phong cầm uốn lượn nhỏ to, say "Cô gái Sầm nưa", say "Chiếc khăn piêu"…
Những chuyến cùng nhau đi Quảng Ninh, đi Điện Biên, những chuyến vòng vèo biên giới phiêu diêu…;
những thủ thỉ nói, cười Thiện ơi tôi vẫn còn nghe còn nhìn mồn một;
mà sao bạn lại ra đi đột ngột; bạn không biết là bao người thân đau thấu tim gan?
Anh em nội ngoại đây, hàng xóm đây, bè bạn đây, học trò đây thương nhớ bạn vô vàn; 
sao lại nằm im lìm, sao lại để tờ giấy che khuôn mặt; 
sao lại để cái xe cứ còi rũ còi gào thảm thiết; 
sao lại nằm trên cáng im lìm, lạnh ngắt làm chi…
Vợ thì yếu đau, con cháu ở xa… sao mà dứt ra đi;
bao hò hẹn gặp gỡ vui vầy đang còn dự tính;
trời thì ấm dần lên mà bạn lại phủ vào chúng tôi bao ớn lạnh;
chẳng có cuộc chia tay nào đau xót thế này đâu…
Đành phải tiễn bạn thôi… về với trời mây xanh biếc một màu; 
thanh thản nhé, đã hoàn thành phận cháu, phận con, phận em, phận anh, phận chồng, phận cha, ông, phận học trò, phận thầy, phận bạn;
72 tuổi đã đời, mà cũng dở dang bao duyên phận; 
thanh thản nhé bạn ơi xứ Cực Lạc Vĩnh Hằng…
Câu chữ nào, lời nói, nước mắt nào nói cho hết tận cùng; 
nỗi nhớ bạn, thương bạn của những người nơi Cõi Đời ở lại;
chẳng có gì bị quên…, trong tâm tưởng mọi người thân yêu bạn sẽ còn cười mãi; 
còn mãi giọng hát, tiếng phong cầm, nét chữ… bạn, Thiện ơi!

Phùng Ngọc Kiếm

THIỆN ƠI!

Cú điện thoại bạn gọi tôi,
Khi máy bay từ Sinhgapo về Nội Bài vừa hạ cánh
Bạn hỏi dồn tỉ số thế nào rồi ?
Nghe xung quanh sân bay hò reo ồn ã 
Bạn bảo chắc Việt Nam sẽ thắng Malaysia thôi...

Thật không ngờ lời chúng mình nói với nhau lúc 20h tối 15/12 ấy
Lại là những lời cuối cùng bạn nói cùng tôi
Oan nghiệt...14h33 chiều 17/12 chợt chuông reo điện thoại
Bàng hoàng nhận tin bạn di dời đi mãi phía chân trời
Ngỡ ngàng tôi không tin sững sờ thốt 
thành lời...
Sao lại như thế ?
Thiện ơi !

Chẳng thể trách con tim đau cứ gồng mình gánh.. gánh nặng suốt cuộc đời
72 năm rồi đến hồi mệt mỏi
Gắng... gắng mãi và không gượng nổi
Đã ngưng sự sống của bạn lại rồi
Chiều nay phiêu diêu về nơi không đời
Để lại cho vợ con, người thân... bạn bè bao xót thương tiếc nuối...

Nhớ tận tụy hết lòng suốt một đời dạy học 
Dốc sức tận tâm, tận lực, tận tình, nghiêm túc trao Chữ, gửi Văn cho trò
Nhớ nét đa tài bay bổng với tâm hồn nghệ sĩ
Trải lòng sâu lắng, sôi nổi trong từng bài hát, câu thơ
Nhớ lối sống hòa đồng chân tình, gần gũi giản dị
Nhớ câu đùa dí dỏm đậm chất trí tuệ lại ngộ nghĩnh hồn nhiên 
Nhớ bao điều yêu thương mà phút giây này chẳng thể gọi tên...

Lại vẳng bên tai câu nói cuối của bạn qua điện thoại
Vẫn là niềm tin mong mãi...
Là khao khát hòa đồng vui thắng lợi cùng mọi người
Và nhiều chuyện giữa cuộc đời dù đã nghỉ hưu rồi vẫn còn đang đợi
Sao vội vàng bỏ ngỏ
Sao xa xót bất ngờ ...
Thiện ơi !

Nguyễn Bình Sơn

VĨNH BIỆT ANH ĐINH VĂN THIỆN

Đột ngột rời xa cõi thế này,
Chẳng đợi con cháu tròn đường bay. 
Chẳng để vợ hiền được chăm sóc, 
Chẳng để bạn, trò được cầm tay. 
Vẫn biết tim đau nặng nhiều rồi, 
Nhưng sao quá vội, anh Thiện ơi!
Se xót lòng tôi lời di nguyện, 
Một bông cúc trắng tiễn đưa người.

Đinh Thị Khang

THẦY ƠI

Vẫn còn đây những bản "Tình ca"
Thầy đã hát từ "Thời thanh niên sôi nổi" 
"Chiếc khăn piêu thêu chỉ hồng để gió cuốn"
Không "bay về đây" mà về tận cuối trời...

Vầng Trăng đi về "miền biên viễn" xa xôi
Vẫn vằng vặc bao điều chưa kịp tỏ 
Con tức tưởi khóc oà như đứa trẻ
Nức nở gọi Thầy tê tái chiều đông!

Qua những vô thường, qua những bão giông
Vầng Trăng yêu thương vẫn Thiện lành, thơ trẻ
Chắt chiu âm thầm, hiến dâng lặng lẽ 
Trọn vẹn cuộc đời, tròn vẹn những mùa xuân

Con ngỡ như Thầy vẫn ôm đàn
"Khi cất lên tiếng ca" để người phương xa yên lòng chờ đợi
Thầy vẫn đang mỉm cười sau làn hương khói
"Nói với nhau nghìn lời qua đôi mắt xanh"...

Học trò Lê Nga

**************

Lễ viếng và truy điệu thầy cử hành từ 8h00 đến 10h00 thứ bảy, ngày 22/12/2018 tại Nhà tang lễ Cầu Giấy - số 4 Trần Vỹ, Mai Dịch, Hà Nội. Lễ di quan tại Đài hóa thân Hoàn vũ - Hà Nội vào 11h00 cùng ngày.
Lễ an táng: 9h30 - 11h00 ngày 23/12/2018 tại nghĩa trang quê nhà - thôn Lương, xã Tri Phương, huyện Tiên Du, Bắc Ninh.

Post by: Vu Nguyen HNUE
20-10-2020