Và mãi mãi chúng mình A7

Có bao giờ lần nữa, tuổi hai mươi?

Khoảng sân này. Khoảng trời này. Xao xuyến

Chúng mình đã mơ và chúng mình đã đến

Nẻo đường nào đã qua nẻo đường nào lỡ hẹn

 

Thời gian trôi và nhớ và quên

 

A7 bạn bè thời "nhất quỉ" sinh viên

Không nói hết những điều vô cùng thầm kín

Ngày chia tay chỉ lặng nhìn bịn rịn

Cá nước chim trời những mùa ương mùa chín

 

Đã bao lần giở ảnh tìm nhau?

 

(Vẫn còn bao nỗi niềm nào kịp chụp đâu

Ấy là lúc vui lúc buồn lúc dở hơi lúc trở trời trái gió

Lúc ồn ào hùng biện như chợ vỡ

Bữa ăn nào thoảng như chưa từng có

Bụng réo gào trang sách vẫn kề bên!)

 

Biết bao lần bất chợt gặp cái tên

Nghe giọng nói qua đầu dây... quặn thắt

A7 thầy cô và tình yêu trong vắt

A7 chúng mình chầm chậm từng gương mặt

 

A7 trở về mằn mặn trên môi...


Source: 
13-10-2020
Tags