Chớm khuya, nhận ra hương hoa sữa lẩn khuất dưới những tán lá xanh, bất giác giật mình, thu đã về trong từng hơi thở...
Tuổi thanh xuân của chúng ta đặt tại đâu đó thường được ví như những mùa hạ rực đỏ, cháy bỏng và đam mê hoặc có thể là những mùa xuân mướt xanh óng ả và tươi trẻ . Nhưng có lẽ đúng hơn và đúng nhất với tôi khi tôi chọn và gắn thanh xuân của mình ở nơi đây _ mái trường nâng cánh ước mơ , nuôi dưỡng ước mơ là cội nguồn cho những ước mơ sau này
Tôi muốn gần gũi , muốn ấp ôm riêng thanh xuân ấy , muốn nâng niu thanh xuân ấy bằng một cái tên mà mình giữ kín và cảm nhận “ thanh xuân đến giữa những mùa thu”
Sớm nay , cái nắng nồng nàn của hạ vắng , của đêm trắng oi ả chuyển đi nhẹ nhàng giữa cái tĩnh lặng khuya qua . Mưa đêm rạng sáng bất chợt buông lơi, cái mùi riêng của thu bất chợt tràn về để gõ nhịp trái tim, thấm nhuần và căng tràn trong cánh phổi . Thu chớm buông mình , bồng bềnh gõ cửa , rồi như một sự vô thức có chủ tâm , cánh cửa thu bật mở
Tôi vẫn luôn có suy nghĩ của riêng mình tại nơi đây . Rằng , trước cánh cổng của Sư Phạm dù một ngày có bốn mùa chuyển mình hối hả thì sau cánh cổng ấy , mùa duy nhất mà Sư Phạm quanh năm đắm chìm chỉ có mùa duy nhất là mùa thu .Và phải chăng có lẽ , mùa thu chính là căn nguyên gốc rễ là bắt đầu cho một tương lai , tương lai của một người thầy , tương lai của những con người lĩnh hội , tiếp thu, gom nhặt tri thức để lại thanh lọc , cảm nhận mà khi vươn mình khỏi cánh cổng kia , những con người mà rèn luyện nhân cách từ mùa thu , nuôi dưỡng tài năng , cất giữ tâm, giữ tầm từ mùa thu năm ấy .... có thể trèo chống con đò qua những ngày đông lạnh giá . Có thể ươm mầm biết bao tươi xanh cho mùa xuân sau mơn man nảy lộc và rồi lại nhệt huyết truyền lửa , định hướng nguồn sáng cho bao mùa hạ đam mê.
Nơi này với tôi chỉ có thể là mùa thu , mãi mãi là mùa thu – một mùa thu vàng óng ả gắn kết những con người xa lạ với nhau vì chúng ta cùng chung một sứ mệnh thiêng liêng cao cả .Sứ mệnh của những thiên sứ nuôi dưỡng tâm hồn cốt cách....
Tôi thích cái định nghĩa như này “ cái chết nên dừng trước bệnh viện vì đó là nơi người ta tìm sự sống , thiếu văn hóa và lôi thôi trong suy nghĩ nên dừng lại ở trường học vì con người ta đến đó để tiếp thu nhân văn , giáo dục nhân cách” cũng từ rất lâu ,từ những ngày bé thơ thấy bóng lưng mẹ miệt mài bên những trang giáo án đếm khuya , cũng từ rất lâu lén giấu mẹ để đọc những trang văn cất sâu trong cánh tủ gỗ ... để rồi như một sự hình thành vô thức, đam mê ấy , niềm tin ấy hình thành , lớn dần và mạnh mẽ phát triển trong trái tim , trong lý trí của đứa bé con hôm nào , để qua bao thăng trầm , bao sự thay đổi , bao những đam mê cuồng nhiệt , tôi chọn mùa thu nơi đây để khởi đầu , để diễn biến ước mơ và là cái đích để nâng lên niềm hi vọng cho trò thơ sau này
Sớm nay , thấy sự náo nức , thấy cái lo âu , thấy niềm tin nơi trái tim truyền tải qua ánh mắt của bao tân sinh viên , tôi tin rằng , các em đến đây , không chỉ là những con người đủ tài năng mà hơn cả là đủ tâm đủ tầm để đã có thể chọn lựa con đường làm người truyền lửa và giữ lửa .... sớm nay là một sớm cuối hạ và đã có mùa thu , tôi hi vọng các em thấy mùa thu nơi đây , thấy mùa thu như tôi thấy , một mùa thu bắt đầu hoàn hảo cho những mùa khác mãi sau này , hãy chọn mùa thu nơi đây để biết sống chậm lại , hãy chọn mùa thu để bao dung chính cách sống của mình , chọn mùa thu để bao dung học trò của chúng ta sau này , dịu dàng và trầm tĩnh như mùa thu sư phạm nơi đây